“Lớp cha trước, lớp con sau
Đã thành đồng chí, chung câu quân hành”
adafafsfgsgsgsgssg- Thơ Tố Hữu -
Câu thơ ấy thật đúng với trường hợp của anh Lê Xuân Quảng- người đồng nghiệp thân thiết của tôi. Vâng, anh chính là con trai của liệt sĩ Lê Xuân Ba - một trong hai liệt sĩ đã hy sinh anh dũng vì sự nghiệp của Công ty, tên tuổi của Ông đã được mãi khắc ghi trong trang sử vàng truyền thống và trong trái tim của các thế hệ cán bộ công nhân viên Petrolimex Hà Nội. Chỉ khác rằng, nếu con đường của cha anh bị bom đạn kẻ thù tàn phá thì “đường hành quân” của anh lại bị ngăn trở bởi những trớ trêu của số phận. Từ khó khăn, thiệt thòi, anh vươn lên trong lao động với sự hỗ trợ, sẻ chia của một tập thể đoàn kết và giàu lòng nhân ái.
Gia đình nhỏ và những biến cố cuộc đời
Tháng 4.1972, với âm mưu “đưa miền Bắc Việt Nam trở lại thời kì đồ đá”, đế quốc Mỹ đưa loạt “pháo đài bay” B52 rải bom hủy diệt Hà Nội. Ngày 16.4.1972 trở thành ngày không thể quên đối với gia đình anh Lê Xuân Quảng. Loạt bom B52 dội xuống mặt đất Thủ đô tàn phá nhiều địa danh trong đó có Tổng kho Xăng dầu Đức Giang, trong cuộc chiến không cân sức, cùng với các đồng nghiệp bằng mọi giá giữ lấy, cứu lấy dòng xăng dầu, đồng chí Lê Xuân Ba - nguyên đội phó đội bảo vệ Tổng kho Xăng dầu Đức Giang- đã anh dũng hi sinh. Khi đó, anh Quảng vừa được hoài thai trong bụng mẹ.
Mẹ anh, trong nỗi đau tột cùng vì mất chồng lại thêm nỗi thương con chưa chào đời đã mồ côi cha, đã quyết tâm ở vậy thờ chồng nuôi con và dành hết tình yêu cho giọt máu đỏ. Anh Quảng lớn lên, cảm nhận thấm thía từng ngày tình mẫu tử thiêng liêng của mẹ, sự hi sinh vì nhiệm vụ, vì đất nước của cha.
Với truyền thống tốt đẹp của Petrolimex Hà Nội là tinh thần “tương thân, tương ái”; “uống nước nhớ nguồn” sự quan tâm đặc biệt tới con, em người lao động, năm 1993, anh Lê Xuân Quảng được tiếp nhận vào làm việc tại Công ty.
Sau thời gian anh Quảng kết hôn cùng người vợ thảo hiền, tần tảo, anh chị sinh được hai người con, một trai, một gái. Những tưởng hạnh phúc đã vẹn tròn thì trớ trêu thay, khi cậu con trai được hơn ba tuổi, vợ anh Quảng mắc bệnh hiểm nghèo. Vậy là một mình anh với công việc của người công nhân bán xăng phải gánh vác cả gia đình gồm mẹ già, vợ bệnh và hai con nhỏ. Bao nhiêu yêu thương biến thành hành động, anh cần mẫn, chăm chỉ như người mẹ đầy nghị lực của anh năm xưa – lo lắng vun vén thuốc thang cho mẹ, cho vợ; lo chuyện học hành, rèn dạy các con.
Cách đây hơn ba năm, người mẹ thân yêu của anh qua đời sau những trận đau ốm triền miên. Rồi đến đầu năm 2019, trong lúc nhà nhà đón Tết mừng xuân, quây quần đoàn viên ấm áp, thì vợ anh, không thể chống chọi được nữa với cơn bạo bệnh, cũng rời bỏ ba bố con trong nỗi đau thương vô cùng của người đàn ông vừa mới nửa cuộc đời đã bị mất đi những người thân yêu nhất.
Nghị lực vươn lên cùng với sự sẻ chia của Gia đình lớn
Quả thực, sức mạnh của con người không chỉ được đo đếm bằng việc đắp biển vá trời mà còn được khẳng định bởi sức chịu đựng những đau thương, mất mát. Trong hoàn cảnh mà nhiều người sẽ gục ngã, sẽ buông xuôi, anh Lê Xuân Quảng vẫn kiên cường, gắng gỏi, nuôi dạy hai con thành tài. Con trai lớn của anh hiện đang là sinh viên trường Đại học Bách khoa Hà Nội, còn cô con gái nhỏ đang học lớp 4 năm nào cũng là con ngoan, trò giỏi tiêu biểu của lớp, của trường.
Anh Lê Xuân Quảng - Nhân viên bán hàng CHXD số 91 - Xí nghiệp bán lẻ Xăng dầu - Petrolimex Hà Nội
Tại cửa hàng, anh luôn là tấm gương sáng được đồng nghiệp noi theo, được khách hàng “nhớ mặt, nhớ tên” và yêu mến. Khách hàng đã rất quen với anh nhân viên bán xăng gương mặt hiền lành, có chút đen sạm, khắc khổ, nhưng luôn nở nụ cười thân thiện, nhanh nhẹn, nhiệt tình. Với đồng nghiệp, anh luôn thân thiện, gần gũi, chia sẻ, ai nhờ việc gì anh cũng sẵn sàng giúp đỡ. Nhiều năm liền, anh là lao động tiên tiến, được nhận Giấy khen của Tập đoàn, là cá nhân có năng suất lao động cao tiêu biểu được Công ty cho đi học tập kinh nghiệm ở nước ngoài…
Anh chia sẻ: “Tôi sẽ không có ngày hôm nay nếu không có sự quan tâm, giúp đỡ của lãnh đạo và đồng nghiệp. Chính điều ấy đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh những khi tưởng mình sẽ gục ngã”.
Quả đúng như anh nói, từ sau khi cha anh hy sinh, gia đình anh luôn nhận được sự quan tâm, động viên kịp thời cả về vật chất và tinh thần của đơn vị cũng như cửa hàng, thăm hỏi khi mẹ và vợ anh đau ốm, khen thưởng, tặng quà cho những đứa con chăm ngoan, học giỏi vượt khó của anh. Năm nào cũng vậy, khi Tết đến xuân về và vào ngày thương binh liệt sĩ, đại diện Công ty lại đến nhà, thắp cho bố anh một nén nhang… Những tình cảm chân tình từ đồng nghiệp, những ánh mắt khích lệ, những lời động viên, sự hỗ trợ thiết thực của anh chị em cửa hàng… tất cả đã trở thành động lực và niềm tin mạnh mẽ để bao năm tháng qua, dù qua bao sóng gió, anh vẫn vững tay chèo lái gia đình và vững tin bước tiếp trên con đường mà cha anh – liệt sĩ Lê Xuân Ba– đã chọn.
Ngoài kia, xã hội đang ngày càng phát triển, những cung đường mới tiếp tục được mở ra ngày càng to rộng, những dòng xe nối đuôi nhau ngày càng nhộn nhịp, đông vui… Và nơi đây, tại Cửa hàng xăng dầu 91 thân yêu của chúng tôi, người công nhân bán hàng, người con của người cha anh dũng ấy, vẫn lặng lẽ, cần mẫn với công việc của mình, gắn bó với tập thể đầy thấu hiểu và yêu thương này. Anh và chúng tôi- cùng với trái tim luôn ấm nóng, đang góp phần nhỏ bé của mình xây dựng một Petrolimex Hà Nội ngày càng lớn mạnh.