Nghề chính là giáo viên mầm non, nhưng tôi lại được nhiều người biết đến là một “Em- mờ- xi” hơn là cô giáo. Trở thành người dẫn chương trình trong nhiều sự kiện của Petrolimex Hà Nội với tôi như một cơ duyên.
Tôi nhớ đó là vào năm 2013, lần đầu tiên tôi được phân công nhiệm vụ dẫn chương trình “Liên hoan văn nghệ trong Công nhân viên chức - Lao động Công ty Xăng dầu khu vực I chào mừng 57 năm ngày thành lập”. Khi đó, tôi khá bỡ ngỡ với khái niệm dẫn chương trình, loay hoay với việc xây dựng kịch bản và lo lắng không biết liệu mình có hoàn thành nhiệm vụ được giao. Tôi đã nhận được sự hỗ trợ, giúp đỡ rất nhiệt tình của các anh chị đồng nghiệp, đặc biệt chị Minh Hiền, chị Nhàn, chị Thành Trang lúc đó đã hướng dẫn, chỉ bảo tôi từng ly từng tí để tôi hoàn thành kịch bản và có thể tự tin trên sân khấu.
Tuy nhiên chương trình đã không được như mong đợi, lúc tập dẫn và cả khi dẫn chính thức, tôi đã cố gắng thể hiện gương mặt bình thản nhưng quả thật vì quá run mà có lúc tôi nói chậm, lúc lại nói quá nhanh, khi lại vấp từ, âm vựng thì “chói tai”. Sau chương trình, đúng như tôi nghĩ, giọng nói chính là điều mà tôi được nhiều khán giả góp ý, để tôi phải khắc phục, bởi đối với một MC, giọng nói không chỉ là phương tiện giao tiếp mà có thể coi đó là vũ khí rất quan trọng giúp truyền tải thông điệp tới khán giả. Tôi tự nhận thấy giọng nói của bản thân còn nhiều thiếu sót nhưng thật may mắn, tôi đã nhận được sự động viên, khích lệ của các anh chị đồng nghiệp ở ngay chương trình đầu tiên và tiếp tục được tin tưởng giao vai trò MC trong các sự kiện sau đó.
hgh |
“Chính xác - Linh hoạt - Truyền cảm - Tự tin” đó là những điều mà tôi học được ở chị Trang, người đã hướng dẫn tôi từ những ngày đầu khi tôi chập chững bước lên sân khấu với vai trò là một MC. Chị vẫn nói với tôi “MC không đơn giản chỉ là đứng trên sân khấu và đọc theo kịch bản, mà người dẫn chương trình phải có trách nhiệm dẫn dắt, lôi cuốn khán giả, đặc biệt phải làm chủ các tình huống trong suốt quá trình diễn ra chương trình”. Đúng như vậy, với mỗi sự kiện là một chủ đề riêng, một cái khó riêng, người MC cần tìm ra cái mới mẻ, phù hợp với nội dung, phù hợp với yêu cầu của từng chương trình và khi lên sân khấu phải nhạy bén để xử lý các tình huống. Một MC nghiệp dư như tôi để làm được điều này là không hề dễ dàng, tôi học hỏi kinh nghiệm ở chị Trang, anh Tưởng- là những người đã từng dẫn nhiều chương trình ở Công ty, tôi “học lỏm” các MC trên truyền hình để tìm ra “màu sắc” riêng của mình.
Tuyệt vời hơn nữa, khi ở Petrolimex Hà Nội, với mỗi chương trình, chúng tôi đều có một ekip làm việc chuyên nghiệp, từ việc lên ý tưởng, xây dựng kịch bản, thiết kế nội dung, chuẩn bị đạo cụ, quay phim, chụp ảnh, như một vòng tròn khép kín đã hỗ trợ, giúp cho người MC là tôi dần cảm thấy tự tin, bình tĩnh hơn rất nhiều khi lên sân khấu.
Và không thể không nhắc tới, những người có vai trò đặc biệt quan trọng đã giúp tôi hoàn thành tốt vai trò MC, đó chính là các nhân vật của chương trình- những người lao động Petrolimex Hà Nội. Tôi đặc biệt ấn tượng và có rất nhiều cảm xúc khi được là người dẫn các chương trình giao lưu, tọa đàm, phỏng vấn nhân vật, khi được theo chân đoàn làm phim mục sở thị công việc hàng ngày của họ, được gặp gỡ, trò chuyện với họ tại chương trình, từ những người công nhân đến những người làm công tác quản lý. Ở họ, là những câu chuyện rất đỗi bình dị của cuộc sống lao động, là câu chuyện của chính cuộc đời họ mà có lẽ rất nhiều đồng nghiệp chúng ta không hề biết. Họ đã truyền cảm hứng cho tôi, là cầu nối giúp tôi truyền tải cảm xúc đến khán giả. Đó là câu chuyện của nữ cửa hàng trưởng Nguyễn Xuân Thu với sự dẻo dai, bền bỉ của những đêm đi nhập hàng đến 2-3 giờ sáng; là câu chuyện của những kiện tướng bán hàng và lại rất đảm đang, khéo léo trong tề gia nội trợ - chị Phan Thị Loan, chị Nguyễn Thị Tần; là câu chuyện của chị Sáng - một nữ chiến sỹ trên mặt trận bảo vệ xăng dầu, của chị Hồng với những đêm đứng trên giàn xuất lộng gió bốn bề cần mẫn cấp xuất từng xe hàng; là những chia sẻ rất đời thường, giản dị về việc tổ chức cuộc sống gia đình cũng như sắp xếp công việc cơ quan của chị Nguyễn Thị Minh Hiền; là câu chuyện đầy cảm xúc về tình yêu thương con vô bờ bến của chị Trần Thu Hiền, là chia sẻ của người công nhân làm truyền thông – anh Quang Sinh với trang fanpage “Chúng mình là thanh niên Petrolimex”, thu hút hàng nghìn lượt truy cập, giúp gắn kết người lao động Petrolimex trên khắp mọi miền đất nước…
Còn rất nhiều, rất nhiều những gương mặt mà tôi may mắn được gặp. Với vai trò là người dẫn dắt các câu chuyện, tôi học được ở họ tinh thần làm việc nhiệt huyết, một tình yêu, sự say mê với nghề xăng dầu. Họ là những nhân vật truyền cảm hứng, tiếp thêm động lực để tôi hoàn thành nhiệm vụ được tin tưởng, giao phó.
Cám ơn “ngôi nhà chung Petrolimex Hà Nội”, nơi đã cho tôi một công việc đúng với chuyên ngành được đào tạo- cô giáo mầm non, và cũng lại cho tôi một trải nghiệm vô cùng thú vị - nghề MC.
“Thành công không phải là đích đến, mà là cả một cuộc hành trình”, chặng đường với nghề MC phía trước với tôi có lẽ sẽ còn rất nhiều bất ngờ và thử thách, nhưng tôi tin với sự yêu mến, hỗ trợ từ các anh chị đồng nghiệp tại Petrolimex Hà Nội, tôi sẽ tiếp tục trang bị cho mình kiến thức và kỹ năng để sẵn sàng đón nhận những chương trình tiếp theo, để xứng đáng với tên gọi trìu mến mà nhiều anh chị đã dành cho tôi “MC truyền hình”.