Có người từng khuyên tôi rằng: “ Hãy làm những gì mà bạn yêu thích”, nhưng thực sự tôi nghĩ rằng: “Hãy yêu thích những gì mình làm”. Hãy học cách sống cho hiện tại, làm chủ công việc của mình và thổi vào đó nhiệt huyết của tuổi trẻ, mọi cánh cửa sẽ bắt đầu mở ra chào đón bạn nếu bạn thực hiện thật tốt những gì mình đang làm.
Tôi! may mắn hơn nhiều bạn bè cùng trang lứa, bởi khi vừa ra trường đã có ngay việc làm, hơn thế, còn được làm trong môi trường kinh doanh đầy sôi động của một doanh nghiệp kinh doanh xăng dầu có tiếng trên địa bàn Thủ đô. Ở đây, ngoài việc được vận dụng các kiến thức đã học vào làm nghiệp vụ chuyên môn, tôi còn được học cả những bài học về lẽ sống, tình người.
Ngày nhận Quyết định, tôi được phân công làm Nhân viên thống kê tại Cửa hàng xăng dầu 75 thuộc Xí nghiệp bán lẻ Xăng dầu. Bắt đầu làm quen với hóa đơn, chứng từ, báo cáo … Mọi thứ hoàn toàn mới mẻ, rất nhiều cái phải học lại, bắt đầu lại từ đầu khiến tôi nhận ra rằng, những gì mình được học ở trường chỉ là một phần nhỏ trong kho tàng kiến thức rộng lớn, muôn màu muôn vẻ của thực tế. Và tôi, cô sinh viên tốt nghiệp loại Giỏi, không tránh khỏi lo lắng!.
Suốt khoảng thời gian đầu nhận công tác, tôi đi một mình, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Trong một môi trường toàn những anh chị đều đã lớn tuổi, tôi không có bạn bè đồng trang lứa. Những ngày đầu đi làm gặp khó khăn, tôi không dám chia sẻ tâm sự cùng ai.
Nhưng rồi mọi thứ dần trở nên dễ dàng hơn, biết tôi lính mới rụt rè, anh Cửa hàng trưởng và các anh chị trong cửa hàng chủ động gần gũi, hướng dẫn tận tình. Tôi nhanh chóng nắm bắt được công việc. Nhiệm vụ của một nhân viên thống kê cửa hàng mới đầu tưởng đơn giản nhàn nhã, nhưng có vào cuộc mới biết không có gì là dễ dàng, những lúc phải báo cáo nhanh, những lúc cặm cụi đối chiếu từng món công nợ, kiểm tra từng hóa đơn chứng từ, tất cả đều phải chính xác và kịp thời. Công việc không phải lúc nào cũng thuận theo ý mình, khó khăn, áp lực là điều khó tránh khỏi, nhưng nhìn những đồng nghiệp của mình ngoài kia đang bơm xăng thoăn thoắt, dù trời nắng nóng rang người hay giá rét cắt da, vẫn luôn nở nụ cười tươi với từng khách hàng, tôi lại như được tiếp thêm năng lượng để cố gắng hoàn thành tốt hơn công việc của mình.
Một thời gian sau, tôi chuyển tới nhận nhiệm vụ tại Cửa hàng xăng dầu 31. Cửa hàng mới nằm trên trục đường có lượng xe lưu thông lớn, khách hàng lúc nào cũng đông. Vì mở cửa bán hàng 24/24 giờ trong ngày, nên nhân viên bán hàng phải làm cả ca đêm, vào ban đêm lượng khách cũng không hề vắng. Nhiều chị có con nhỏ, vậy mà vẫn không thiếu một ngày công nào, bởi lẽ công việc một ca bán hàng ở đây khá vất vả, đứng bán hàng liên tục không ngừng nghỉ cho hàng trăm lượt khách, tan ca xong các anh chị thường đùa nhau là “đứng sắp không vững, thở sắp không ra hơi nữa rồi”, vì vậy ai cũng cố gắng hoàn thành phần việc của mình để người khác không phải cáng đáng thay. Tuy lượng khách hàng lúc nào cũng nườm nượp, xe nối hàng nhau nhưng chẳng bao giờ khách phải chờ đợi lâu bởi các nhân viên luôn tận tình hướng dẫn luồng tuyến, bơm hàng nhanh, giao hàng đủ. Sự minh bạch và tận tâm đem đến cho khách hàng niềm tin với sản phẩm và thương hiệu của Petrolimex.
Nhiều lần tôi được nghe anh chị tâm sự, nghề bán xăng vất vả quá, nhưng công việc ổn định, lại được sự quan tâm, động viên của các cấp lãnh đạo, thu nhập cũng dần cải thiện hơn, nhất là cửa hàng được khách hàng tin tưởng, sản lượng ngày càng tăng, nên mọi người cũng thấy phấn khởi, yên tâm công tác.
Môi trường làm việc tại cửa hàng đã giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều, cho tôi những bài học quý giá về thái độ làm việc và cả những bài học về tình người.
Tôi còn nhớ, vào một hôm trời hè đứng bóng, cái nắng oi ả như nung người, một chị nhân viên bán hàng hớt hải chạy từ sân bán hàng vào văn phòng báo cáo với Cửa hàng trưởng về sự việc chị vừa nhặt được một chiếc ví của khách đánh rơi, gương mặt ướt đẫm mồ hôi, đỏ hồng và không giấu được sự lo lắng. Khi mọi người cùng mở kiểm tra bên trong thì thấy các giấy tờ cá nhân và số tiền mặt hơn 2 triệu đồng, cùng một tấm Thẻ sinh viên. Ai cũng đều hiểu, những tài sản này đối với với một sinh viên nó quan trọng như thế nào, vì vậy mọi người cùng nhau tham gia điều tra thông tin, nhanh chóng thống nhất phương án sẽ liên hệ với phòng đào tạo của Trường đại học in trên tấm thẻ để tìm chủ nhân của chiếc ví.
Ngay ngày hôm sau bạn sinh viên đã tới Cửa hàng, sau khi nhận lại chiếc ví với đầy đủ giấy tờ và số tiền bên trong, bạn ý đã không ngừng cảm ơn mọi người, ánh mắt không giấu được nỗi vui mừng, sáng ngời hạnh phúc khiến cho chúng tôi cũng cảm thấy hân hoan, lâng lâng. Có lẽ bạn ấy sẽ không bao giờ quên hình ảnh của những người công nhân bán xăng nhiệt tình, trung thực, tận tâm đó.
Những tháng ngày nơi đây đã giúp tôi hiểu được việc mình làm vốn dĩ không quan trọng bằng thái độ mình làm công việc đó như thế nào. Tôi nhận ra: “trân trọng công việc của bản thân là trân trọng giá trị của chính mình, chuyện khó, chuyện khổ không đáng nói bằng mình có thật tâm muốn cống hiến cho công việc hay không?” Giống như những người công nhân công nhân ngoài kia, dù điều kiện làm việc vẫn còn khó khăn, nhưng anh chị vẫn hiểu được trách nhiệm của bản thân mình, luôn tin vào những giá trị mà mình có thể mang lại và hơn hết là luôn tự hào là thành viên của đại gia đình Petrolimex thân thương !
Hành trình vạn dặm bao giờ cũng phải bắt đầu từ bước chân đầu tiên. Cảm ơn gia đình Petrolimex đã cho tôi những bước đi đầu tiên không dễ dàng nhưng thực sự ấm áp và đầy ý nghĩa !
Petrolimex – Cửa hàng 31 luôn tấp nập khách