03:36 CH @ Thứ Sáu - 20 Tháng Ba, 2020

Với tôi, Cửa hàng 154 của Petrolimex Hà Nội là nơi có những con người giỏi nghề và đầy nghĩa tình…

Tập thể CBCNV Petrolimex - Cửa hàng 154

Tôi sinh ra ở một miền quê nghèo thuộc tỉnh Nghệ An. Hoàn cảnh ấu thơ không được may mắn, bố mất sớm, mẹ tần tảo nuôi tôi lớn khôn từ những công việc nhọc nhằn, vất vả.

Ngày nhận thông báo đi làm, tôi như con chim nhỏ muốn bay vút lên bầu trời cao xanh để báo cho cả thế giới biết: Tôi đã có việc làm! Tôi đã có thể giúp đỡ mẹ! Và tôi sẽ được biết thêm bao điều mới mẻ! Còn mẹ tôi! bà mừng rớt nước mắt, thắp hương báo cho bố tôi biết tin mừng. con trai của họ đã lớn, giờ đã trở thành nhân viên của Công ty Xăng dầu khu vực 1- một Công ty lớn ở Hà Nội.

Tôi còn nhớ như in những ngày đầu tiên cầm cò bán hàng, tôi run và vụng về lắm, nhiều lần còn làm tràn vãi xăng ra xe khách hàng, lúc đó cảm giác rất sợ sệt, tôi chỉ dám lý nhí xin lỗi khách hàng. Có khách hàng thông cảm bỏ qua, cũng có người mắng cho một thôi, một hồi. Rồi thì gặp khách hàng kêu tôi bán hàng gian dối để lấy tiền của khách hàng vì họ thấy tại sao tôi bơm hàng bán cho họ mà cò bơm cứ kêu lách cách, chắc lại dùng “tiểu xảo”đây, tôi cứ đứng ngây ra không biết nói như thế nào, các anh chị trong ca từ cột bơm bên cạnh lại phải chạy sang giải thích giúp.

Còn rất nhiều, rất nhiều các tình huống khó đỡ xảy ra trong lúc bán hàng mà khi đó tôi chưa thể tự mình xử lý, và cũng chưa hề chuẩn bị tâm lý bởi lẽ tôi suy nghĩ đơn giản rằng bán xăng có gì khó, chỉ việc bơm hàng rồi thu tiền là xong. Những va chạm thường ngày trong công việc thực sự đã gây áp lực lớn cho tôi, ý nghĩ mình đã làm ảnh hưởng tới cửa hàng, tới đồng nghiệp ám ảnh tôi một thời gian dài, nó làm tôi buồn, chán nản, có đôi lúc, ý nghĩ bỏ việc và tìm kiếm một công việc khác cũng đã lóe lên trong tâm tưởng của tôi.

Nhiều đêm, sau ngày làm việc rã rời mà tôi không tài nào ngủ được, tôi nằm nghĩ rất nhiều, nhớ lại những lần va vấp với khách hàng, thậm chí bị mắng chửi mà nước mắt ứa ra, thời gian đó tất cả sự hăng say, háo hức, nhuệ khí làm việc của tôi dần bị mất đi giống như quả bóng căng tròn dần bị xì hơi. Tôi nghĩ chẳng lẽ mình cứ mãi bế tắc như vậy, tại sao các anh chị khác trong cửa hàng, họ lớn tuổi hơn mình rất nhiều mà vẫn làm được, họ làm việc rất miệt mài, hăng say và vui vẻ, công việc rất suôn sẻ, tại sao mình lại không làm được như họ, vấn đề là ở đâu? Tôi không thể phụ công mẹ, không thể đầu hàng sớm vậy được. Tôi hạ quyết tâm, mình phải cố gắng hơn nữa, tìm tòi nhiều hơn nữa, yêu nghề hơn nữa để bằng đồng nghiệp.

Tôi đem tất cả những trăn trở, băn khoăn chia sẻ cởi mở với các anh chị trong cửa hàng, bởi tôi xác định điều đầu tiên tôi phải thay đổi đó là cởi mở hơn vởi đồng nghiệp để học hỏi từ họ. Thật may là tôi đã gặp được những đồng nghiệp tốt, những người nhân viên yêu nghề, trách nhiệm, chân thành và tình nghĩa. Sau khi biết được những khó khăn của tôi, hầu hết các anh chị trong cửa hàng đều dành cho tôi nhiều sự quan tâm hơn, họ chủ động chia sẻ, chỉ bảo cho tôi từ những việc nhỏ nhất và không ngừng động viên, khích lệ tinh thần, mỗi khi tôi gặp khó khăn trong xử lý công việc họ sẵn sàng chủ động hỗ trợ, hướng dẫn tận tình cho tôi cách xử lý và không quên nói với tôi: “ Không sao đâu em! Ai mới đi làm cũng vậy mà, cứ có tinh thần học hỏi, biết lắng nghe và chân thành với khách hàng mọi việc sẽ sớm ổn thôi”. Câu nói chân thành, tình cảm này của các anh, các chị đã làm cho tôi vững tin hơn rất nhiều để tiếp tục làm nghề và học hỏi từ nghề.

Tôi dần quen với công việc, các tình huống phát sinh khi bán hàng đã không còn làm tôi phải khó khăn khi xử lý nữa, tôi bắt đầu tìm hiểu sâu hơn về các mặt hàng cửa hàng đang bán cũng như các nghiệp vụ phát sinh, tích cực tham gia các hoạt động tập thể,... Càng tìm hiểu tôi càng thấy các anh chị “siêu thật”, bao nhiêu mặt hàng thế mà vẫn thuộc làu, còn thuộc cả tính chất hàng hóa của từng chủng loại để tư vấn cho khách hàng; Chỉ là nhân viên bán hàng thôi mà các anh chị sử dụng internet, máy vi tính, các phần mềm làm việc rất thành thạo, sắp xếp bố trí công việc đâu ra đấy, xử lý rất tài tình các tình huống gặp phải trong khi bán hàng, …. Đặc biệt hơn nữa là các anh chị trưởng ca còn bố trí, điều hành ca bán hàng không chê vào đâu được, cuối ngày họ tính toán số liệu, cân đối hàng hóa, tiền bán hàng như những kế toán viên thực thụ - Tôi ngưỡng mộ và ước ao ngày mình được như họ.

Tôi tự tin bán hàng với quy trình 5 bước

Thời gian trôi đi, thế là cũng gần 10 năm gắn bó với nghề, như một con ong miệt mài chăm chỉ, tôi không ngừng học hỏi và tích lũy kinh nghiệm từ đồng nghiệp và công việc, tôi dần trưởng thành và điều ước ban đầu “trở thành một trưởng ca bán hàng” của tôi đã thành hiện thực. Giờ với vai trò là trưởng ca bán hàng của Cửa hàng xăng dầu 154, tôi càng ý thức hơn trong việc rèn luyện phấn đấu, tôi luôn nỗ lực để trở thành một trưởng ca tốt, một nơi tin cậy mà các đồng nghiệp có thể sẻ chia những khó khăn, vướng mắc mà họ gặp phải, cùng nhau giải quyết; Tôi cũng không quên dành thêm chút thời gian ít ỏi của bản thân để quan tâm nhiều hơn tới các đồng nghiệp mới, hướng dẫn, hỗ trợ họ, trao lại cho họ sự ân cần, chân thành mà trước đây tôi đã được nhận.

Lại một niềm vui nữa đến với tôi, ngày 03/02/2020 - tôi trở thành Đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam, đây thực sự là niềm hạnh phúc lớn nhưng cũng là một thách thức lớn để tôi càng phải rèn luyện, phấn đấu. Tôi thật sự thấy mình may mắn và biết ơn những gì tôi đã nhận được từ đây, Petrolimex-Cửa hàng 154, nơi đã cho tôi sự trưởng thành, niền tin yêu vào cuộc sống, sự khát khao phấn đấu vươn lên.


Ngày tôi trở thành Đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam

Nguồn:  Thái Bá Hồng  -  Nhân viên Petrolimex - Cửa hàng 154, Chi nhánh Xăng dầu Bắc Ninh
Petrolimex Hà Nội